ZingTruyen.Fan

Slug

Tác giả: https://ajiangbaozhemao.lofter.com/

[Đã được tác giả đồng ý cho dịch, bản dịch tầm 70% so với bản gốc]

Bạn trai của Nghiêm Hạo Tường rất tốt.

Bạn bè xung quanh nói vậy, vì Mã Gia Kỳ đối xử với mọi người rất tốt. Anh ấy sẽ nấu một bát mì nóng cho các thành viên trong nhóm sau ngày làm việc mệt mỏi, thậm chí còn thêm một quả trứng vào bát. Cùng chơi đùa giỡn với đồng đội, rất hòa nhã với những người khác và sẽ giúp các em gắp những món ăn ở quá xa bọn chúng, điều này sẽ làm giảm bớt xung đột giữa những người em.

Điều này có thể thấy rõ qua Lưu Diệu Văn, mối quan hệ giữa Đội trưởng Mã và Lưu Diệu Văn tốt đến nỗi đã thấy Tống Á Hiên khóa chặt Đội trưởng Mã trong vòng tay và hắn đã chạy đến, hét lên:

"Anh làm sao vậy? Không thể đánh Mã Ca!"

Cuối cùng, vấn đề này kết thúc với câu nói của Đinh Ca rằng không thể có đánh nhau.

Nghiêm Hạo Tường không hề tỏ ra ghen tị với điều này, Mã Gia Kỳ nói đùa rằng bạn nhỏ của anh không còn yêu anh nữa, nhưng mỗi khi bạn nhỏ nhìn thấy anh thân thiết với mọi người trong đội, cậu sẽ nở nụ cười thật tươi, với đầy sự tự hào. Anh hạ giọng mà tự nói với mình:

"Bạn nhỏ, em không yêu anh nữa."

Khi Nghiêm Hạo Tường không có việc gì để làm, cậu ngồi xổm trong phòng tập để thảo luận về các từ rap với Lưu Diệu Văn. Nói chính xác là em trai cậu đã sử dụng giai điệu sóng để yêu cầu cậu gọi mình.

"?"

"Em yêu anh rất nhiều." Nghiêm Hạo Tường bị Lưu Diệu Văn kéo lê, điện thoại rơi xuống gần chỗ cậu, nằm trên sàn phòng tập. Những từ còn lại trong hộp thoại đã được gõ trước đó vẫn chưa gửi đi, nhưng cậu đã bị cậu nhóc Lưu Diệu Văn hỏi các vấn đề, chính vì thế cậu vẫn chưa gửi nó cho anh.

"Tường ca, cái nào sử dụng auto tune hay wave tune thì tốt hơn?"

"Tất cả đều tốt."

"Vậy thì Tường ca, Melodyne thì sao?"

"Không tệ."

Lưu Diệu Văn vừa hỏi vừa tiếp tục nói, Nghiêm Hạo Tường đang bận trả lời tin nhắn của Mã Gia Kỳ mà trả lời một cách qua loa, Văn ca thực sự không chịu nổi người anh này nữa, hắn chồm người qua giật lấy chiếc điện thoại trong tay cậu.

"Tường ca."

Lưu Diệu Văn bĩu môi tuyên bố không bằng lòng nhưng lại bị Hạo Tường đánh vào đầu không thương tiếc, rồi tức tối giơ tay ra đưa điện thoại huơ huơ trước mặt cậu: "Mã ca hiền lành hơn anh rất nhiều. . "

"Tiểu Mã ca so với cậu còn chu đáo hơn nhiều!" Với một hành vi rất ngây thơ, Nghiêm Hạo Tường đáp lại Lưu Diệu Văn, quay đầu lại và ném Lưu Diệu Văn cho Trương Chân Nguyên bên kia, không có lý do lớn, bởi vì anh ấy là người thân nhất, và sau đó nhập một đoạn văn bản vào hộp thoại.

"Tiểu Mã yêu thích của em!"

Tối hôm đó, Mã Gia Kỳ ngồi trên giường trong phòng ngủ đợi đứa nhỏ của mình thay đồ ngủ. Anh ngạc nhiên khi nhìn thấy một cái tai của con gấu nhô ra từ cửa, rồi cậu từ ngoài mở cửa bước vào, thì ra là đôi tai trên chiếc mũ của cậu, làm anh giật cả mình. Cậu mở cửa, chạy vào, mắt cậu sáng ngời khi nhìn thấy anh, nở một nụ cười thật tươi, cậu dang tay nhào về phía anh. Con gấu ôm lấy lưng anh, hai chân vòng qua eo anh, cả người ngồi trên đùi anh, rồi kích động gọi anh.

"Mã ca!"

Tâm trạng tồi tệ trong ngày đột nhiên biến mất, mũi anh bị vây kín bởi mùi dầu gội mật ong mua cho những đứa nhỏ, nó có mùi giống như kẹo bông với bánh quy gấu. Đứa nhỏ của anh đang cười bên tai anh.

"Em thích Mã ca nhất! Em thích Mã ca hơn là thích ăn đường! Vậy tại sao Mã ca lại hỏi anh có yêu em không?"

Nghiêm Hạo Tường nhìn chằm chằm Mã Gia Kỳ với đôi mắt sáng ngời, đôi tai gấu trên đầu dựng thẳng, giống như một đứa trẻ muốn nghe anh giải thích. Đại đội trưởng Mã đột nhiên cảm thấy suy nghĩ của mình thật ngây thơ, cực kỳ ngây thơ và sau đó chạm vào mũi của mình và nói:

"Anh thân thiết, chơi đùa với những người khác, và quan hệ tốt như vậy, tại sao đứa nhỏ nhà tôi lại không ghen tị?"

Tiếng cười của chú gấu nhỏ lọt vào tai Mã đội trưởng, cậu hơi nheo mắt để lộ ra một nụ cười ngọt ngào. Mã Gia Kỳ tự nghĩ, đôi mắt của đứa trẻ biến mất khi cậu cười, nhưng đôi mắt hai mí to tròn mà anh luôn ghen tị vẫn còn ở gương mặt vui vẻ của đứa trẻ này.

"Mã ca rất tốt với mọi người. Em ước gì mọi người trên thế giới đều biết đến. Nhìn xem, anh chàng đầu bếp hiền lành chu đáo này lại có thể nấu ăn ngon, anh ấy có thân hình đẹp trai, khả năng ca hát hay vũ đạo đều giỏi, và một người đàn ông rất được yêu thích là bạn trai của tôi . Dù sao thì bọn họ cũng chỉ có thể thấy, nếu họ có thể nhận được một chút đối xử nhẹ nhàng từ Mã ca thì sao. Mã ca là của tôi, và phần lớn sự dịu dàng của anh ấy chỉ thể hiện với tôi. Khi nghĩ đến điều này, em thấy rất tự hào. Thật phi thường!"

Gấu con thích thú ôm lấy anh, nghển cổ lên đối mặt với tai của anh nói tiếp.

"Tôi có thể ăn những phần ăn do Mã ca nấu, và sẽ phát hiện rằng một ít thịt bò bị vùi phía dưới tô mì. Bát mì của họ thì có liên quan gì chứ? Vào giữa giờ học, Mã ca chơi với tôi nhiều nhất. Không phải là không thể, chia cho bọn họ một hai lần cũng được. Anh trai và em trai chỉ có thể ôm Tiểu Mã, nhưng tôi đã được ôm từ khi vào cửa rồi! Nghĩ đi, tôi đã tìm thấy rồi, tôi mới là người cảm nhận được tình yêu của Mã ca. Vậy nên không cần ghen tị. Rốt cuộc, tôi biết rằng tất cả các cách đối xử đặc biệt của Mã ca đều chỉ dành cho tôi. "

Gấu con vươn tay ra véo vào mặt thuyền trưởng.

"Tôi muốn khoe bạn trai mình một cách trọn vẹn và hào phóng. Điểm mạnh và tình yêu của anh ấy không thiếu".

Một ngày nào đó, cậu sẽ luôn nắm tay anh và nói không chút ghen tị: "Thích nữa cũng vô ích". Sau đó chỉ vào trái tim của bạn trai: "của tôi."

Mã Gia Kỳ ôm chặt chú gấu nhỏ trong tay. Đây là của người yêu bé nhỏ ngoan ngoãn của anh. Anh đang đứng trên những đám mây bồng bềnh và thắp sáng một chiếc đèn lồng. Anh có một người yêu đã dành tất cả tình yêu, hy vọng. Mã Gia Kỳ thấy rõ con đường khó khăn mà họ sẽ phải đối mặt trong thời gian tới, nhưng tương lai của họ là bước đi trên con đường trải đầy cánh hoa và cùng nhau đi đến tận cùng, đó là lý tưởng của họ.

Mã Gia Kỳ cảm thấy mũi có chút đau, tắt đèn quay lại giường, ôm đứa nhỏ vào lòng, vỗ vỗ vào mũ gấu, thì thào.

"Đi ngủ."

Ende.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Fan