Seulrene || Cung Khuyết Ái Linh
Chương 59: Dâng tấu vạch tội
Không gian bên trong đình thủy tạ rất lớn, có thể chứa tận 30 người. Nữ quyến đến đây hôm nay đều mang thân phận cao quý. Không phải chính phi, trắc thất của thân vương thì cũng là phu nhân hầu gia, bá phủ hoặc nhà quan lại từ tam phẩm trở lên. Náo nhiệt cực kỳ!Phụ nhân đang ngồi ở giữa là Vinh Xương vương phi, thoạt nhìn trẻ hơn tuổi nhiều. Nhan sắc được bảo dưỡng rất kỹ, không hề kém cạnh các nương nương trong cung. Hầu hết mọi người đều vây quanh bà ta nên khi Châu Hiền bước vào, mấy mươi con mắt như bật công tắc đồng loạt nhìn ra cửa. Mới gặp Bùi Du Nhiên phát điên ở vườn hoa làm Châu Hiền hơi bực nhưng cũng chỉ giữ trong lòng. Nàng nhấc váy hành lễ, cất giọng trong trẻo: "Cháu dâu ra mắt thúc mẫu."Hiện tại có Thái tử phi, Cần vương phi và Sính vương phi đã đến. Vinh Xương vương phi là người nhanh nhạy, nghe nàng tự xưng 'cháu dâu' liền biết ngay thân phận của giai nhân trước mắt."Thê tử nhà lão lục đúng không?""Vâng thưa thúc mẫu."Nửa đời bà ta gặp biết bao nữ tử, nhưng đẹp kinh diễm như Châu Hiền thì chẳng được mấy người. Phong thái, cử chỉ đoan trang phóng khoáng, đích thị là kiểu chủ mẫu nhà nhà muốn tìm."Diệu vương có phúc, lông bông vậy mà cưới được thê tử như ngươi." Châu Hiền hơi nhíu mày. Sao giọng Vinh Xương vương cứ như đang tiếc rẻ thế? Đừng tưởng nàng không nghe ra ý chế giễu Khương Sáp Kỳ trong lời bà ta.Nàng ngẩng đầu, cười vô cùng chói mắt: "Điện hạ là con của phụ hoàng, được phụ hoàng che chở đương nhiên có phúc. Thúc mẫu rời kinh thành lâu rồi nên chắc chưa biết, một năm trở lại đây điện hạ lập không ít công trạng. Hôm nay cháu dâu có thể đứng đây chào hỏi ngài đều nhờ điện hạ săn sóc."Mặt nạ hiền hậu của Vinh Xương vương phi thoáng cứng nhắc. Những gì nàng nói giống như mũi rìu đục nát bộ dáng trưởng bối quan tâm vãn bối bấy lâu. Không chừa lại chút thể diện nào!"Lục đệ muội nói vậy quá lời rồi. Thúc mẫu chỉ đang mừng cho Diệu vương lấy được thê tử tốt là ngươi thôi."Bấy giờ Châu Hiền mới để ý, Lương Yển Nguyệt ngồi gần Vinh Xương vương phi nhất. Bà ta còn cầm tay Sính vương phi, thân thiết hơn nhiều so với Thái tử phi và Cần vương phi."Ta biết chứ, nhưng ta nói sai chỗ nào à? Ngay cả phụ hoàng cũng khen Diệu vương tốt lên mỗi ngày, chẳng lẽ việc đó ngũ ca không nói với ngươi sao?"Thấy lưỡi dao hoàn toàn chĩa sang Lương Yển Nguyệt, Vinh Xương vương phi âm thầm thả lỏng. Bà ta không muốn xấu mặt, cứ để Lương thị ngu ngốc nhận thay đi. Bấy lâu nay Lương Yển Nguyệt luôn ghen tức với Châu Hiền, định nhân cơ hội này lôi kéo thù hằn cho nàng. Tiếc rằng đánh chuột không thành còn mất nắm gạo, đúng là Sính vương chưa từng nói chính sự với nàng ta. Trong phủ, vị trí nàng ta còn chẳng bằng trắc phi Phó thị."Đang nói gì thế? Mấy thúc cháu chúng ta ngồi một lúc được không?"Vinh Xương vương dẫn đầu đám Thái tử, thân vương đi vào trong đình. Chẳng biết bọn họ đứng ngoài bao lâu, nghe được những gì rồi, chỉ thấy lão vương gia dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn nàng.Đoạn, ông ta quay sang bảo Khương Sáp Kỳ: "Lão lục cưới được một trái ớt cay đấy!"Dứt lời, mọi người đều cười vang. Không khí căng thẳng nhờ vậy mà dịu xuống. Đợi Thái tử và các vị vương gia đưa thê tử đến giới thiệu lại lần nữa, yến tiệc bắt đầu.
*
*
*
*
*
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Fan