Loi Bai Hat
Đôi tay kiêu sa họa ra
Binh đao vung lên uốn lượn thành hoa
Xây nên công đức là
Cầu nối cho trăm họ thiên hạ
Xuân thu ngang qua trên mảnh khăn trắng
Ta thêu cho chàng
Mi mục cương liệt từng nét sơn hàNước vẫn trôi oanh liệt, điểm làn tóc phai thiên thu anh kiệt
Nhân sinh như hoa quay đầu nhìn mã giáp phi phong thuở thiếu niên
Khó tránh qua sai lầm ngoảnh lại đã xa xăm sơn hải
Thoáng cái chớp mắt cùng vừa lúc ai bước dàiNàng vẫn nhớ dẫu biết cố hữu quên rồi
Dĩ vãng quấn theo mây trời
Khắc lên dung mạo năm ấy
Để mộng này hòa vào trang giấyNhấc bút, cố viết mấy chữ đôi hàng
Áo Hán biến ra tro tàn
Bến cũ khóc người xa xứ
Hận kẻ mệnh bạc lệ rơi mãiTần xứ ngoái đầu nhớ xuân phong
Minh Phi dưới hồ nguyệt dõi bóng
Tuyết lạnh phủ phương Nam. áo nàng, vấy máu đường, đao càng linh hoạt
Khứ nhân đông quân tóc đã bạc
Cân vàng thiếu tranh kia ai thấu
Sắc ngọc phai dấu thêm tương tư, liễu vương hoa tuyết điểm kinh hồngSống thiếu đi cân vàng để người vẽ tranh di nhân không trọn
Thê lương trăm dặm chung rượu tràn sóng sánh tương tư ngập thúy mi
Cát vấy lên cương thường, chỉ cầu chốn Kinh Môn tương phùng
Tiếng khóc đã dứt người lại tiếc cho ái phi à ?Ngọc vỡ nát, nét vẽ lúc trước đâu còn
Thiên thu tiễn đưa cô hồn
Khúc điêu linh vì ai tấu
Nhạn lạc ngập trời ải phương bắcNàng cố dấu, nước mắt vẫn ướt hai hàng
Sương rơi núi sông điêu tàn
Ngẫm nỗi thế sự như nước
Họa hình hài hồng đài 3 thướcĐể kí ức, ngỡ đã đánh mất ra thành
Trăm năm gấm hoa thanh bình
Hán thất tránh nạn binh biến
Đoạn hồng trần một mảnh sinh kiếpHuyệt mới đắp, xã tắc hát khúc chiêu nguyện
Than nhân thế sao vô tình
Thoáng chốc bóng người tan biến
Chỉ còn lại hoài niệm năm ấyMinh Phi : Vương Chiêu Quân
Kinh hồng : Bóng dáng kinh hồng
Hán thất : Nhà Hán bên Trung Quốc
Binh đao vung lên uốn lượn thành hoa
Xây nên công đức là
Cầu nối cho trăm họ thiên hạ
Xuân thu ngang qua trên mảnh khăn trắng
Ta thêu cho chàng
Mi mục cương liệt từng nét sơn hàNước vẫn trôi oanh liệt, điểm làn tóc phai thiên thu anh kiệt
Nhân sinh như hoa quay đầu nhìn mã giáp phi phong thuở thiếu niên
Khó tránh qua sai lầm ngoảnh lại đã xa xăm sơn hải
Thoáng cái chớp mắt cùng vừa lúc ai bước dàiNàng vẫn nhớ dẫu biết cố hữu quên rồi
Dĩ vãng quấn theo mây trời
Khắc lên dung mạo năm ấy
Để mộng này hòa vào trang giấyNhấc bút, cố viết mấy chữ đôi hàng
Áo Hán biến ra tro tàn
Bến cũ khóc người xa xứ
Hận kẻ mệnh bạc lệ rơi mãiTần xứ ngoái đầu nhớ xuân phong
Minh Phi dưới hồ nguyệt dõi bóng
Tuyết lạnh phủ phương Nam. áo nàng, vấy máu đường, đao càng linh hoạt
Khứ nhân đông quân tóc đã bạc
Cân vàng thiếu tranh kia ai thấu
Sắc ngọc phai dấu thêm tương tư, liễu vương hoa tuyết điểm kinh hồngSống thiếu đi cân vàng để người vẽ tranh di nhân không trọn
Thê lương trăm dặm chung rượu tràn sóng sánh tương tư ngập thúy mi
Cát vấy lên cương thường, chỉ cầu chốn Kinh Môn tương phùng
Tiếng khóc đã dứt người lại tiếc cho ái phi à ?Ngọc vỡ nát, nét vẽ lúc trước đâu còn
Thiên thu tiễn đưa cô hồn
Khúc điêu linh vì ai tấu
Nhạn lạc ngập trời ải phương bắcNàng cố dấu, nước mắt vẫn ướt hai hàng
Sương rơi núi sông điêu tàn
Ngẫm nỗi thế sự như nước
Họa hình hài hồng đài 3 thướcĐể kí ức, ngỡ đã đánh mất ra thành
Trăm năm gấm hoa thanh bình
Hán thất tránh nạn binh biến
Đoạn hồng trần một mảnh sinh kiếpHuyệt mới đắp, xã tắc hát khúc chiêu nguyện
Than nhân thế sao vô tình
Thoáng chốc bóng người tan biến
Chỉ còn lại hoài niệm năm ấyMinh Phi : Vương Chiêu Quân
Kinh hồng : Bóng dáng kinh hồng
Hán thất : Nhà Hán bên Trung Quốc
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Fan