ZingTruyen.Fan

Control

Cuộc đời của em giống như là những thước phim đau buồn vậy, Tấn Khoa là 1 nạn nhân của overthinking, lúc nào em cũng suy nghĩ về cuộc đời của bản thân, cuộc đời của em giống như 1 gam màu tối vậy,u ám và chết chóc . Nhưng từ khi em gia nhập vào SGP thì gam màu đó có thay đổi đôi chút,nhưng đôi chút thì làm sao mà đủ để cứu vớt em khỏi sự tàn độc,đắng cay của cuộc sống? Kể từ khi em gia nhập SGP. Em đã nhận về vô số những chỉ trích rằng em không xứng đáng, em chỉ là 1 thành viên tạm bợ cho đến khi công ty chủ quản tuyển thành viên mới, mỗi lần thua thì bọn họ cứ nhắm thẳng vào em mà chỉ trích,nhục mạ. Em dần dần lệ thuộc vào thuốc an thần. Từ 1 viên,xong rồi lại tới 2 viên rồi lại 3 viên, em cảm thấy không đủ,áp lực từ cộng đồng mạng cứ khiến em mệt mỏi. Lúc nào em cũng co ro trong thế giới của bản thân mình. Em cảm thấy sợ và cô độc. Dần dần em có những hành vi như cào lấy tay của bản thân thậm chí có lúc em còn dùng dao cứa vào tay của bản thân em nữa, cổ tay trắng nõn của em bây giờ lại phủ kín những vết sẹo chằng chịt. Em chả thể chịu nỗi nữa, bây giờ 3 viên là không đủ. Em điên cuồng đổ lọ thuốc ngủ lên tay đến khi bàn tay em chả thể chứa nỗi nữa, cứ vậy mà nuốt hết. Em chìm vào giấc ngủ thật sâu lắng. Đáng lẽ rằng lần đó em đã gặp phải tử thần rồi chứ. Nhưng mà mọi người đã đưa em lên bệnh viện kịp thời và em cũng qua khỏi cơn nguy kịch. Bác sĩ kết luận em bị trầm cảm nặng cộng thêm hội chứng sợ xã hội. Mọi người có xót không? Xót chứ. Nhìn đứa em mình hết mực cưng chiều và yêu thương bây giờ lại mắc 2 tâm bệnh như vậy sao mà không xót cho được. Mọi người cũng động viên rằng là kĩ năng support của em là rất tốt, chỉ là......không ai công nhận lấy tài năng đó của em cả. Mỗi giây  trong đầu em giống như 1 thế giới chỉ toàn cuồng phong bão tố, và em đơn độc chống chọi bước đi giữa cơn bão. Nhưng dù sao thì em cũng đã có 1 vài "quả ngọt" của riêng bản thân mình. Nhưng đó là không đủ với thế giới ngoài kia. Bọn họ luôn muốn em phải thật là hoàn hảo, bọn họ bắt em vừa phải gây ra dame lớn trong giao tranh nhưng cũng phải vừa trâu để bảo kê đồng đội sống sót trong combat. Những yêu cầu của bọn họ ngày càng khắc khe hơn. Bọn họ sẫn sàng sỉ nhục em chỉ vì 1 lý do là em không đăng video trên mạng xã hội. Nhưng đó là trang cá nhân của em cơ mà?. Mọi thứ đã quá sức chịu đựng với em rồi. Em muốn buông tay và rời khỏi SGP? Không. Em không nỡ rời xa những người đồng đội mà em yêu quý. Nhưng bây giờ em thật sự mệt mỏi rồi. Ở APL 2024 em cũng đã cố hết sức để bảo vệ đồng đội team mình nhưng như vậy là không đủ để team họ tiếp tục ở APL. Bọn họ rời khỏi giải đấu và mọi chỉ trích đều nhắm thẳng tới em và mọi người bên cạnh. Dù cho mọi người cũng đã nói đỡ cho em và người hâm mộ cũng lên tiếng để bảo vệ em,nhưng như vậy vẫn không đủ, mọi lời chỉ trích thậm tệ vẫn nhắm tới em hằng giờ, càng ngày em càng chẵng thể chịu nỗi áp lực từ cộng đồng mạng nữa, áp đặt,toxic,nhục mạ. Bọn họ nhục mạ SGP, nhục mạ gia đình em,nhục mạ em không hề xứng đáng. Nhưng...chuyện gì đến cũng sẽ đến mà,đúng không? Bọn họ kiếm em để rủ em đi xả stress nhưng không thấy em trong phòng,bọn họ kiếm khắp gaming house thì mới phát hiện rằng, em nằm dưới sàn nhà lạnh lẽo, cạnh em là 1 con dao sắc nhọn. Vết thương loang lỗ máu,máu trải dài từ giường đến bàn máy tính của em, tay em vẫn nắm chặt quả tim vẫn còn khẽ đập,đôi mắt em vẫn mở,mở để em thấy rõ rằng chỉ có khi em chết thì sự tàn khốc của xã hội trên vai em mới chấm dứt . Em đã ra đi. Ra đi trong ngày mưa tầm tã,lạnh lẽo. Ra đi trong sự tiếc thương của mọi người. Em bị xã hội vùi dập,em và mọi người trong team như bị xé thành 2 nửa, em thì đau đớn chôn vùi bản thân ở dưới nền đất lạnh lẽo, nửa còn lại sẽ sống chung với nỗi đau thương mất mát. Mãn đời.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Fan