ZingTruyen.Fan

Co Vo Hop Dong Bo Tron Cua Tong Giam Doc

Khương Hữu vẻ mặt kiêu ngạo đích ngẩng đầu nói: "Anh, Khương gia chúng ta hiện tại dầu gì cũng là quý tộc, sao có thể nhẫn tâm để em gả cho người đàn ông không bằng nhà chúng ta chứ? Địa vị của Doãn gia mới có thể làm cho Khương gia chúng ta nâng cao một bước. Anh, em muốn là làm Doãn gia Thiếu nãi nãi, còn có thể quên Khương gia sao? Có Doãn gia làm quan hệ thông gia, Khương gia muốn tài nguyên gì sao không chiếm được chứ? Hơn nữa, em điều kiện cũng không kém, chỉ cần đối với em có tin tưởng không?"

Khương Tả quả nhiên bị thuyết phục, nhìn lên xuống đánh giá một chút Khương Hữu.

Cô em gái này của hắn từ nhỏ liền xinh đẹp, là mục tiêu theo đuổi của không ít chàng trai.

Qua nhiều năm như vậy, Khương Hữu vẫn chưa cùng người con trai nào truyền ra tin gì không tốt, quyết tâm gả vào danh môn.

Nếu như Khương Hữu thật sự có thể vào làm dâu của Doãn gia, thì thật là không gì tốt hơn nữa.

Khương gia có thể hoàn toàn đứng vững ở thành phố N rồi.

Khương Tả nhất thời nở nụ cười: "Anh cũng không ngờ em gái của anh lại có chí lớn như vậy. Nếu em đã nhìn trúng Doãn gia đại thiếu gia, vậy thì người làm anh này tất nhiên sẽ tận lực hỗ trợ em."

"Cám ơn anh." Khương Hữu vui vẻ ôm cánh tay của Khương Tả, làm nũng nói: "Em biết là anh thương em nhất mà."

"Chỉ là anh vừa mới gia nhập nhóm giao lưu này thôi, nên anh cũng không hiểu nhiểu lắm về Doãn Ngự Hàm. Cơ bản là phải dựa vào chính em, lớn lên xinh đẹp, dáng người cũng tốt, có bắt được cơ hội hay không còn phải xem em đó." Khương Tả nói.

"Tất nhiên rồi." Khương Hữu nói với vẻ đương nhiên: "Em hôm nay đã quan sát rồi, yến hộ tối nay không có mấy ai xinh đẹp hơn em cả. Em sẽ không dễ dàng bỏ cuộc đâu."

Hai ngày sau.

Đường Đức một thân tây trang cắt may tinh xảo, ngồi chờ ở phong khách của tổng bộ tập đoàn tài chính Doãn thị.

Một lát sau, Mễ Tiểu Anh mặc trang phục làm việc màu kem, mang theo văn kiện đi đến .

"Thật xin lỗi, để tiên sinh đợi lâu." Mễ Tiểu Anh vào cửa liền mở miệng nói: "Tôi đã đem tài liệu của công ty trò chơi sửa sang lại thỏa đáng, mời Đường tiên sinh xem qua."

"A, không vội." Đường Đức tham lam nhìn thoáng qua Mễ Tiểu Anh, dã tâm đối với Mễ Tiểu Anh ngày càng to lớn.

Hôm nay khi hắn đi từ thành phố S đến, hắn đã bị sốc hoàn toàn.

Hơn hai mươi năm trước, tập đoàn tài chính Doãn thị đã khống chế hơn một nửa kinh tế của thành phố S, mà hiện tại tập đoàn tài chính Doãn thị, rõ ràng chính là một phần không thể thiếu của thành phố S.

Nghe nói, lãnh đạo của thành phố S khi tuyên bố chính sách gì, đều cần trưng cầu ý kiến của Doãn gia trước.

Bởi vì hiện tại Doãn gia không chỉ nắm trong tay toàn bộ kinh tế của thành phố S, mà thâu tóm cả mấy khu vực lân cận vào phạm vi thế lực của mình.

Hiện tại không ai dám làm cho tập đoàn tài chính Doãn thị phá sản, việc này đồng nghĩa với mấy ngàn vạn người sẽ thất nghiệp.

Có thể thấy được sức ảnh hưởng của tập đoàn tài chính Doãn thị ở khu vực này.

Đồng nghĩa, nếu Doãn gia đã đầu tư vào sản nghiệp nào, thì sẽ không có chuyện không có lời.

Doãn Ngự Hàm của hiện tại, so với Doãn tổng năm đó, là con giỏi hơn cha, đem toàn bộ sản nghiệp của Doãn gia kết thành một khối bền vững, tất cả các ngành nghề đều phát triển không ngừng.

Doãn gia thiên kim Doãn Nhất Nặc, ở tổng bộ tập đoàn tài chính Doãn thị đảm nhiệm một chức vụ không quan trọng, bình thường rất ít khi ở đây, đều là Mễ Tiểu Anh đại diện Doãn Nhất Nặc ở đây xử lý nghiệp vụ.

Dù nói là vậy nhưng tổng bộ tập đoàn tài chính Doãn thị cũng cấp riêng một tầng lầu cho Doãn Nhất Nặc sử dụng.

Hiện tại là Mễ Tiểu Anh nắm quyền quản lý của tầng này.

Không phải Doãn gia thiên kim mà hơn hẳn Doãn gia thiên kim!

Đường Đức nhìn Mễ Tiểu Anh, giống như đang nhìn búp bê vàng đang phát ra kim quang.

Hắn cảm thấy hắn vẫn là đánh giá thấp giá trị của Mễ Tiểu Anh.

Nếu hắn thật có thể tóm được Mễ Tiểu Anh, tập đoàn tài chính Doãn thị đại khái sẽ cho Mễ Tiểu Anh một công ty chi nhánh làm của hồi môn!

Nghĩ đến đây, Đường Đức kích động đến mức ngón tay đều phát run.

Một công ty chi nhánh của tập đoàn tài chính Doãn thị, thì cùng phải vài tỷ đi!

"Đường tiên sinh?" Mễ Tiểu Anh khó hiểu nhìn Đường Đức, vì cái gì mà khi cô bước vào, cảm xúc của người tên Đường Đức này có vẻ không đúng thế kia?

"A? A! Tôi vừa mới thất thần ." Đường Đức vội vàng điều chỉnh tư thế ngồi, mở miệng nói: "Vừa mới nói đến đâu rồi?"

Mễ Tiểu Anh đáy lòng thở dài một tiếng, trên mặt vẫn như cũ mang theo nụ cười chuyên nghiệp, mở miệng nói: "Là như vậy. Công ty trò chơi dưới danh nghĩa của tiểu thư nhà chúng tôi này, trước mắt vẫn là có lợi nhuận, chỉ là lợi nhuận rất thấp, so với những sản nghiệp khác, vô cùng không đáng để mắt tới. Lúc trước thời điểm thành lập, vốn cơ bản là ba trăm ngàn dùng để tiến hành nghiên cứu phát triển, sau này Doãn thiếu lại đầu tư hai ngàn vạn làm kỹ thuật duy trì, trước mắt giá trị thị trường là một tỷ năm trăm ngàn."

Đường Đức nghe Mễ Tiểu Anh nói chuyện chính sự, đầu óc cuối cùng tỉnh táo lại, không hề tiếp tục ảo tưởng nữa, nói: "Bất quá, hiện tại trò chơi điện thoại nhiều như vậy, với giá này sợ là có chút khó khăn."

"Đường tiên sinh nên biết là mặc dù trên thị trường có vô số công ty trò chơi điện thoại, nhưng có đội ngũ kỹ thuật hùng mạnh như chúng tôi là không nhiều." Mễ Tiểu Anh rút ra một phần tư liệu, đưa cho Đường Đức, nói: "Huống hồ, đội ngũ kỹ thuật của chúng tôi đèu là được huấn luyện tại tổng bộ. Không ngại mà nói thì đội ngũ kỹ thuật của chúng tôi hiện tại nằm trong top 3 của thế giới. Ở thị trường công ty trò chơi, đội ngũ kỹ thuật của chúng tôi cơ bản không có đối thủ. Đây là tư liệu điều tra về doanh thu và năng lực kỹ thuật của ba công ty nổi tiếng khác của thị trường này, Đường tiên sinh có thể so sánh một chút sẽ biết thực lực của công ty chúng tôi."

Mễ Tiểu Anh đối với vấn đề mà Đường Đức đưa ra, không nhanh không chậm, đưa ra từng lý do bác bỏ, khiến Đường Đức á khẩu không trả lời được.

Đường Đức ngay từ đầu căn bản chỉ là muốn dựa vào việc thu mua công ty trò chơi này để tiếp cận Mễ Tiểu Anh, nhưng sau khi thấy được năng lực nghiệp vụ của Mễ Tiểu Anh, hắn đột nhiên thay đổi chủ ý, quyết định suy nghĩ kỹ về việc thu mua công ty trò chơi này.

"Ngoài ra, chúng tôi còn có thể liên tục cung cấp dịch vụ duy trì kỹ thuật trong ba năm. Nói cách khác, Đường tiên sinh nếu mua công ty trò chơi này của chúnh tôi, đội ngũ kỹ thuật của công ty sẽ tiếp tục trở lại tập đoàn tài chính Doãn thị tiếp nhận ba năm nâng cấp nghiệp vụ, những dịch vụ này đều miễn phí toàn bộ. Điểm này, tôi nghĩ những công ty khác không thể làm được như thế đâu." Mễ Tiểu Anh ưỡn thẳng người nói: "Chúng tôi vô cùng có thành ý muốn cùng Đường tiên sinh làm tốt vụ buôn bán này, tôi đã đem toàn bộ thành ý đều để trên mặt bàn rồi, còn lại là xem ý của Đường tiên sinh."

"Dù sao cũng là chuyện lớn, tất nhiên là phải cùng ban giám đốc thảo luận một chút mới có thể quyết định." Đường Đức mở miệng nói.

"Đây là tất nhiên." Mễ Tiểu Anh mỉm cười nói: "Đường tiên sinh nếu có nghi vấn gì khác, cũng có thể liên hệ với tổng bộ công ty của chúng tôi bất cứ lúc nào, sẽ có chuyên gia giải thích thắc mắc giúp Đường tiên sinh."

"Tôi càng thích Mễ đặc trợ tự mình giảng giải." Đường Đức lộ nụ cười mà hắn cho là vô cùng có mị lực, nói: "A, thời gian đã trễ thế này, là tôi không phải, làm chậm trễ thời gian dùng cơm của Mễ đặc trợ. Không bằng bữa cơm này tôi mời, xem như là lời xin lỗi."

Mễ Tiểu Anh vừa muốn mở miệng cự tuyệt, di động cầm trên tay đột nhiên sáng lên, một tin nhắn hiện lên.

Là tin nhắn của Doãn Ngự Hàm: "Ở đâu?"

Mễ Tiểu Anh sắc mặt khẽ biến, lông mi run rẩy, ngón tay rất nhanh nhắn trả: "Tổng bộ thành phố S."

"Vừa lúc anh cũng ở thành phố S, cùng nhau ăn cơm chứ?" Doãn Ngự Hàm rất nhanh liền nhắn tin trả lời.

Mễ Tiểu Anh không nghĩ cùng Doãn Ngự Hàm ở chung một mình, ngón tay nhanh chóng nhắn trả: "Thật không khéo, tôi vừa mới đáp ứng lời mời của Đường Đức tiên sinh, có thể chờ lần sau không Doãn thiếu?"

Nhắn tin xong, Mễ Tiểu Anh nhất thời ngẩng đầu, nói với Đường Đức: "Đương nhiên có thể."

Đường Đức vui mừng quá đỗi.

Hắn bị Mễ Tiểu Anh cự tuyệt nhiều lần rồi, nghĩ đến lần này Mễ Tiểu Anh cũng sẽ cự tuyệt, lại không nghĩ rằng, cô cư nhiên đồng ý.

Hay là cô cũng nhìn thấy tiềm lực của hắn, bắt đầu để ý hắn?

Với lại, hắn dầu gì cũng là công tử của Đường gia, Mễ Tiểu Anh thân phận cao tới đâu bất quá cũng chỉ là một trợ lý thôi.

"Đường tiên sinh đi xuống trước chờ tôi một lát, tôi đi sắp xếp một số việc." Mễ Tiểu Anh hướng về phía Đường Đức gật gật đầu, mang theo văn kiện liền rời khỏi phòng khách.

Trở lại văn phòng, Mễ Tiểu Anh mở di động ra, quả nhiên, Doãn Ngự Hàm không tiếp tục nhắn tin trả lời.

Mình đã nói thế này, anh ấy hẳn đã hiểu ý mình đi?

Cũng tốt.

Người thông minh sẽ không dây dưa nhiều.

Mễ Tiểu Anh thu lại di động, hít thở sâu một hơi, làm bộ không phát sinh chuyện gì cả, sắp xếp công việc của những người khác trong văn phòng.

Sắp xếp ổn thỏa rồi, Mễ Tiểu Anh mới rời đi.

Đường Đức giúp Mễ Tiểu Anh mở cửa xe, giúp cô đeo dây an toàn xong mới quay lại ghế lái.

"Mễ đặc trợ có đề cử gì không?" Đường Đức vừa lái xe vừa hỏi.

Mễ Tiểu Anh đối với việc ăn cái gì cũng không thèm để ý, thuận miệng nói: "Hôm nay thời tiết không tồi, đi ăn món Quảng Đông đi."

"Được." Đường Đức rất nhanh liền mở hướng dẫn, tìm nhà hàng Quảng Đông ở gần đó.

Ở sau xe của Đường Đức không xa là một chiếc Koenigsegg màu bạc, gương mặt của Doãn Ngự Hàm chậm rãi hiện ra.

Tiểu Anh là vì cùng tên đàn ông dối trá này ăn cơm, mà cự tuyệt lời mời của anh sao?

A, thật sự là. . . . . . Làm cho người ta khó chịu!

"Doãn thiếu, chúng ta có bám theo không?" Khuê Sinh thấp giọng hỏi.

"Đuổi theo." Doãn Ngự Hàm thản nhiên nói: "Đừng để bọn họ phát hiện."

"Vâng." Khuê Sinh rất nhanh liền đuổi kịp xe của Đường Đức.

Kỹ thuật lái xe của Khuê Sinh rất tốt, ẩn trong dòng xe cộ, không xa không gần mà theo đuôi.

Đường Đức cùng Mễ Tiểu Anh vừa vào nhà hàng món ăn Quảng Đông, thì Doãn Ngự Hàm sau lưng liền theo đi vào, chọn bàn cách vách.

Lúc này Đường Đức vẫn còn kích động, có thể hẹn Mễ Tiểu Anh một lần, thì có thể hẹn lần hai lần ba.

Hẹn càng nhiều thì không phải càng có cảm tình hơn sao?

"Mễ đặc trợ có thích ăn gì không?" Đường Đức đem thực đơn đưa cho Mễ Tiểu Anh: "Tôi là lần đầu tiên tới, Mễ đặc trợ làm chủ đi."

Mễ Tiểu Anh cũng không muốn cùng hắn đưa đẩy, tiếp lấy thực đơn, hỏi một câu: "Đường tiên sinh có kiêng ăn gì không?"

"Không có, tôi cái gì cũng ăn."

"Vậy tốt, vậy tôi xin phép quá phận ." Mễ Tiểu Anh rất nhanh liền chọn ra một bàn đồ ăn.

Món ăn Quảng Đông trước giờ nổi tiếng tinh xảo, mặc kệ là đồ ăn nhẹ hay là món chính, đều làm đặc biệt tinh xảo, đặc biệt đẹp mắt.

Chỉ trong chốc lát, bàn ăn liền đầy ắp.

Nhìn như thế này cũng gợi lên vị giác.

Mễ Tiểu Anh bận cho tới trưa, quả thật cũng có chút đói bụng, nhất thời mời Đường Đức dùng cơm.

Đường Đức dùng đũa gắp cho Mễ Tiểu Anh một miếng há cảo tôm đặt vào chén của Mễ Tiểu Anh, Mễ Tiểu Anh khách sáo nói cảm ơn, nhưng một chút cũng không ăn đồ do Đường Đức gắp.

"Đường tiên sinh sẽ ở thành phố S bao lâu?" Mễ Tiểu Anh mở miệng nói: "Theo lý, tới thành phố S này thì thổ địa là tôi nên chiêu đãi. . . . . ."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Fan